Phát Huy Tiềm Năng cùng NLP (Tập 1)





  • Tư duy con người phức tạp hơn bất cứ thứ gì chúng ta đã tìm thấy trong vũ trụ này. Nhưng quan trọng hơn hết là chúng ta có thể tinh chỉnh, thay đổi và chuyển hóa tư duy bằng những công cụ khoa học nhưng đơn giản đến không ngờ, nhằm mang lại một cuộc sống hạnh phúc và thành công hơn.
  • Tác giả: Anné Linden & Kathrin Perutz 
  • Dịch giả: Uông Xuân Vy - Trần Đăng Khoa 
  • Số trang: 216
 Tải sách "Bí quyết gây dựng cơ nghiệp bạc tỷ"


Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP (Tập 1)



Tư duy con người phức tạp hơn bất cứ thứ gì chúng ta đã tìm thấy trong vũ trụ này. Nhưng quan trọng hơn hết là chúng ta có thể tinh chỉnh, thay đổi và chuyển hóa tư duy bằng những công cụ khoa học nhưng đơn giản đến không ngờ, nhằm mang lại một cuộc sống hạnh phúc và thành công hơn.

Tác giả: Anné Linden cùng Kathrin Perutz
Dịch giả: Uông Xuân VyTrần Đăng Khoa




MỤC LỤC
Phần Một: Ý nghĩa của giao tiếp chính là phản hồi mà bạn nhận được
1. Nói Ra Điều Bạn Muốn Nói
2. Gửi Thông Điệp Đi: Hướng về người khác và tạo sự kết nối
3. Điều Khiển Ý Thức – Thời gian hoạt động
4. Quan sát
5. Hệ Thống Biểu Hiện
6. Cách Diễn Đạt Của Hệ Thống Biểu Hiện
7. Cách Diễn Đạt Của Hệ Thống Biểu Hiện
8. Nhận Biết Về Điểm Tương Đồng Hoặc Khác Biệt
9. Diễn Đạt Lại Ý
10. Đồng Điệu Và Dẫn Dắt
11. Giao Tiếp Là Sự Linh Hoạt
Phần Hai: Bạn có tất cả những nguồn lực bạn cần
12. Kho Báu Tiềm Ẩn
13. Giác Quan Nội Tại
14. Dán Nhãn Cho Những Nguồn Lực
15. Neo
16. Thiết Lập Phản Ứng Cho Tương Lai
17. Trạng Thái Cơ Thể
Phần Ba: Thành Công Là Khả Năng Đạt Được Kết Quả Mong Muốn
18. Đặt Câu Hỏi
19. Định Nghĩa Mục Tiêu
20. Ước Mơ Hay Mục Tiêu?
21. Mục Tiêu Rõ Ràng
22. Mục Tiêu Dưới Dạng Khẳng Định
23. Mục Tiêu Phải Nằm Trong Tầm Kiểm Soát Của Bạn
24. Mục Tiêu Cụ Thể
25. Bằng Chứng Cho Thấy Bạn Đã Đạt Được Mục Tiêu
26. Mục Tiêu Sinh Thái
27. Phương Pháp Giả Sử
28. Thực Hiện Kế Hoạch: Nguồn Lực
29. Thực Hiện Kế Hoạch: Chiến Lược

Đặc biệt, đây là quyển sách về NLP đầu tiên và duy nhất tại Việt Nam hiện nay được dịch bởi 2 dịch giả đã được đào tạo và cấp giấy chứng nhận về NLP tại Singapore.

Vậy bạn đã từng nghe đến NLP (Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy)?

John Grinder và Richard Bandler – hai giáo sư tại đại học Santa Cruz (Mỹ) – được xem là những người sáng lập ra bộ môn khoa học của sự thay đổi – NLP (Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy) – để cải thiện kỹ năng con người.

Những người sáng lập ra NLP nhận thấy rằng, mỗi người chúng ta không phản ứng trực tiếp với thế giới chung quanh. Trước tiên, chúng ta dùng những gì thu nhận được từ thế giới bên ngoài trong quá trình sống và lớn lên để lập trình cho bộ não của mình, rồi cứ thế mà hành động hoặc phản ứng theo các chương trình đã được cài sẵn đó.

Ví dụ, một người nhiều lần “thử thời vận” phát biểu trước đám đông đều gặp phải những lời chê bai, phản bác: “Vậy mà cũng đòi ăn đòi nói”. Theo phản xạ tự nhiên, anh sẽ vô tình lập trình mình thành “kẻ bất tài trong khâu ăn nói” ngay bên trong tâm trí mình. Từ đó, anh lại càng trở nên căng thẳng và kém cỏi hơn trong việc phát biểu trước đám đông. Đó là một chương trình “độc hại” đã vô tình bị cài vào đầu anh ta. Nếu học được cách thay đổi những chương trình cài sẵn đó, anh ta mới thay đổi được, và thậm chí còn vươn lên.

NLP không hề giống bất cứ một phương pháp nào mà bạn từng biết trước đây. Nó nhằm vào việc thay đổi tận gốc của hành vi, tức thay đổi lối tư duy dẫn đến hành vi. Cuộc sống, năng lực cũng như trình độ đều là hệ quả của cách chúng ta suy nghĩ. Việc thay đổi tận gốc vì vậy là điều bắt buộc nếu một người muốn nâng cao bất cứ kỹ năng nào, hoặc thay đổi các thói quen đã bám rễ của mình.

Bạn có bao giờ gặp phải những vấn đề sau đây trong hoạt động quan trọng nhất để hạnh phúc và thành công trong xã hội loài người: GIAO TIẾP

  • Người khác không hiểu hoặc hiểu sai ý bạn?
  • Người đối thoại với bạn không thực sự tập trung vào những gì bạn nói?
  • Cuộc nói chuyện không diễn ra theo cách bạn muốn?
Bên cạnh đó, bạn có bao giờ gặp phải những vấn đề sau đây trong CUỘC SỐNG

  • Bạn thường không điều khiển được cảm xúc của mình cho phù hợp: lo lắng những lúc cần phải tự tin, nóng vội trong những tình huống cần sự kiên nhẫn,…?
  • Bạn có cảm giác những mục tiêu mình đặt ra đôi lúc khá mơ hồ hoặc không phù hợp?
Để giải quyết tất cả những vấn đề trên, “Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” (tập 1) sẽ giúp bạn:

  • Biết cách tạo sự chú ý, gây ấn tượng tốt và kết nối tốt hơn với người đối diện.
  • Có thể “đi guốc trong bụng” người khác thông qua việc đọc hiểu những biểu hiện trong hành vi của người khác.
  • Biết cách dẫn dắt, hướng người đối điện đến một nhận thức, suy nghĩ hoặc hành động theo cách bạn muốn.
  • Khám phá những năng lực tiềm ẩn của riêng bạn.
  • Sử dụng neo cảm xúc để “triệu tập” được những cảm xúc tích cực (tự tin, động lực, quyết tâm,…) một cách tức thì.
  • Cách thức để thay đổi tâm thế ngay lập tức chỉ bằng thay đổi nhỏ.
  • Cách thức để nâng cao giá trị bản thân mình trong mắt người khác một cách đơn giản.
  • Phân biệt được rõ ràng đâu là ước mơ và đâu là mục tiêu, cũng như tiến nhanh hơn đến mục tiêu của mình.
  • Đặt mục tiêu thông minh và phù hợp với riêng bạn, để không chỉ tiến nhanh mà còn tiến đúng hướng.

“Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” (Tập 1) là quyển cẩm nang cho trí não, dựa trên những nguyên tắc về Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy – Neuro Linguistic Programming (viết tắt là NLP). Nó chỉ ra một số kỹ thuật – tất cả đều hết sức đơn giản – để học cách điều khiển tâm trí, giúp chúng ta “tái lập trình” bản thân. Bạn có thể làm mọi thứ: chuyển hướng, tiến lên, thực hiện những gì bạn mơ ước, giải quyết những khó khăn, thay đổi thói quen và lật sang một trang khác. Bởi vì NLP tập trung giải quyết những vấn đề trước mắt, thay vì đào bới lại quá khứ, thế nên kết quả đạt được rất nhanh, có khi ngay lập tức, gần như một phép lạ!

Nếu bạn có một cái đèn pin nhưng lại không có pin, bạn sẽ chẳng thấy đường mà đi trong đêm tối. Nếu bạn có pin nhưng vẫn không biết cách lắp pin vào đèn thì bạn cũng chẳng khiến đèn sáng lên được. Để soi sáng con đường mình đi, bạn cần một cái đèn pin, pin và một vài lời hướng dẫn. Quyển sách này sẽ cung cấp cho bạn những lời hướng dẫn ấy. Những thứ còn lại bạn đã có sẵn rồi.


Bạn đã sẵn sàng chiếu sáng phía trước, bước đi và mở lối cho cuộc đời mình chưa?

[Câu chuyện cuộc sống]Thái Độ Sống và Sự Tin Tưởng của Một Cậu Bé


Một cậu bé khoảng 10 tuổi đang bê một thùng các-tông cứng (loại đựng các lon Soda) đến gần một máy điện thoại công cộng cạnh một tiệm thuốc tây. Rồi cậu đặt thùng các-tông đó xuống ngay dưới chân máy điện thoại. Cậu leo lên trên cái thùng để có thể nhấn các nút bấm trên chiếc điện thoại này. Sau đó cậu cho một ít tiền vào máy rồi nhấn số. Ông chủ tiệm thuốc bên cạnh quan sát và lắng nghe cuộc trò chuyện.
Cậu bé khôn ngoan - Thái độ sống và sự tin tưởng
Nếu bạn sống với một thái độ làm việc tích cực và hiệu quả công việc tốt thì không ai nỡ đuổi bạn đâu

Cậu bé hỏi:
- Thưa bà, bà có thể dành cho con công việc cắt cỏ cho thảm cỏ của nhà bà không?
Người phụ nữ ở đầu dây bên kia trả lời:
- Tôi đã có người cắt cỏ cho thảm cỏ nhà tôi rồi.

- Thưa bà, con sẽ cắt thảm cỏ của bà chỉ với giá bằng phân nửa giá của người đang cắt cỏ cho bà bây giờ. - Cậu bé nhanh nhảu đề nghị
Người phụ nữ không do dự, trả lời:
- Tôi đã rất hài lòng với người đang cắt cỏ cho thảm cỏ của mình.
Cậu bé vẫn kiên nhẫn tiếp tục đề nghị thêm:
- Thưa bà, thậm chí con sẽ quét dọn lề đường và lối đi bộ cho bà, và những việc khác nữa. Vào chủ nhật bà sẽ có một thảm cỏ đẹp nhất trong tất cả các thảm cỏ của bãi biển North Palm ở Florida này.

Và người phụ nữ này vẫn từ chối. Cậu bé nở nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt và gác máy điện thoại.
Ông chủ tiệm thuốc tây nãy giờ lắng nghe tất cả nội dung cuộc trò chuyện, đi đến bên cậu bé và nói:

- Này cháu, chú thích thái độ của cháu, chú thích tinh thần lạc quan đó và muốn dành cho cháu một công việc.
Cảm ơn chú, nhưng cháu chỉ là đang kiểm tra lại khả năng làm việc của mình và chất lượng công việc mà cháu đang làm mà thôi. Cháu chính là người đang làm việc cho người phụ nữ mà cháu đã nói chuyện lúc nãy.- Cậu bé đáp lại

Bạn biết không, nếu bạn có một thái độ làm việc tích cực và hiệu quả công việc bạn mang lại tốt thì không một người chủ nào lại muốn thuê một người khác thay bạn. Đó cũng là lý do tại sao những người làm việc chuyên nghiệp luôn có cơ hội thăng tiến tốt hơn những người khác.

Khi Cuộc Sống Quá Tồi Tệ! Hãy Nói Lời Cảm Ơn...


Khi cuộc sống quá tồi tệ...

Tôi MUỐN NÓI CẢM ƠN...

Cho người bạn đời nằm bên cạnh... giựt tấm chăn của tôi... mỗi đêm. Vì tôi hiểu rằng chàng/nàng lúc ấy không đang ở chung với bất kỳ ai khác.

Cho người bạn trẻ không rửa bát đĩa phụ giúp gia nhân mà chỉ xem Tivi . Bởi vì cô/cậu đó đang ở nhà, chứ không phải đang la cà ngoài đường phố.

Cho con số khổng lồ tôi phải trả tiền thuế. Vì tôi biết rằng tôi đang có việc làm.

Cho một bãi chiến trường tôi phải lau dọn sau mỗi bữa tiệc. Bởi vì nó cho tôi biết tôi đang có rất nhiều bạn bè xung quanh tôi.

Cho những bộ quần áo mà tôi cảm thấy hơi bị chật. Vì tôi hiểu rằng tôi có đủ cái để ăn.

Cho cái bóng của tôi trên mặt đường, giữa trưa hè nóng bức, cái bóng nhìn tôi lao động mỗi ngày. Vì nó cho tôi biết nơi tôi đang ở còn có ánh mặt trời.

Cho cánh cửa sổ cần phải lau chùi. Cho cái hàng rào cần sơn lại. Cho nóc nhà dột tôi phải sửa. Vì tôi vui sướng tôi có một mái nhà.

Cho tất cả những lời ca thán mà tôi nghe về chính phủ, về xã hội. Vì nó cho tôi biết tôi có quyền tự do ngôn luận.

Cho một chỗ đậu xe xa tít ở phía cuối bãi đậu xe. Vì tôi mừng rằng tôi có khả năng đi đứng, tôi còn được ban cho một phương tiện đi lại nữa.

Cho tờ hóa đơn khủng khiếp tiền điện, tiền nước, tiền khí đốt. Vì tôi hạnh phúc tôi được ấm, được đầy đủ.

Cho người phụ nữ hát trật nhịp trong nhà thờ, ngồi bên cạnh tôi. Vì nó cho tôi biết tôi có thể nghe được.

Cho những chậu đồ to tướng mà tôi phải giặt ủi. Vì tôi có quần áo để mặc.

Cho những khớp xương nhức mỏi sau mỗi ngày làm việc. Vì tôi vui rằng tôi có khả năng làm việc nặng.

Cho cái đồng hồ reo inh ỏi mỗi sáng. Vì tôi Sung Sướng biết rằng mình vẫn... Còn sống.

Và cuối cùng... Tôi tạ ơn cho cho việc tôi có quá nhiều email, quá nhiều FWD và REPLY... Bởi vì tôi hiểu rằng tôi có rất nhiều bạn bè, những người luôn nghĩ đến tôi.

Khi bạn cảm thấy Cuộc Sống này quá tồi tệ với bạn, hãy Đọc Lại Lần Nữa nhé!


Valentine trắng, đỏ, đen và những câu chuyện thú vị


Không phải chỉ có ngày 14/2 là ngày Valentine đâu. Trên thế giới ngày Lễ tình nhân - Valentine còn có thêm hai ngày nữa đấy. Không chỉ thế, đằng sau chúng còn chứa đựng những câu chuyện hết sức thú vị.
Bạn có biết điều này không?

1. Valentine đỏ (14/2) - Ngày tỏ tình dành cho bạn gái

Valentine đỏ là ngày lễ Tình nhân truyền thống, ngày mà tất cả những người yêu nhau trên thế giới mong chờ - 14/2. Có một truyền thuyết cho rằng Valentine là tên của một vị thánh tử vì đạo vào cuối thế kỷ thứ ba sau Công nguyên dưới thời cai trị của Hoàng đế La Mã Claudius II (214-270). Lúc đó, nước La Mã đang trong thời điểm chiến tranh. Hoàng đế ra lệnh tổng động viên mọi nguồn lực vào cuộc chiến và cấm mọi người yêu nhau. Bất chấp lệnh cấm, nam nữ thanh niên vẫn yêu nhau và đến với nhau. Là một vị giám mục, Thánh Valentine đã ủng hộ và chứng giám cho những cuộc tình này. Vì vậy, ông đã bị hành hình cùng những đôi tình nhân vào ngày 14/2/273.

Từ đó trở đi, ngày 14/2 được gọi là Valentine’s Day hoặc Saint Valentine’s Day và thánh Valentine được xem như là vị thánh của tình yêu. Valentine Đỏ là dịp để những người yêu nhau bày tỏ tình cảm của mình với nửa còn lại. Vào ngày này, người ta thường tặng nhau socola, hoa hồng đỏ cùng những tấm thiệp chan chứa tình yêu thương.

2. Valentine Trắng 14/3 - Ngày để nam giới đáp lại tình cảm của bạn gái

Đây là dịp dành cho các bạn nam đáp lễ lại bằng những món quà xinh xắn nếu như cũng có cảm tình với bạn nữ đã can đảm tặng quà dịp 14/2.

Valentine trắng còn được biết đến với cái tên White Valentine hay White day. Đây cũng là dịp cho những người yêu nhau ở bên nhau. Khởi nguồn ngày này từ đất nước mặt trời mọc, bởi vì dường như mỗi năm có một ngày Valentine chưa đủ cho các cặp đôi nên ngày 14/3 ra đời và được giới trẻ nhanh chóng đón nhận.

Nói chung là họ sẽ chọn chocolate trắng hoặc đen cũng được đáp lễ lại. Ra đường cả nam lẫn nữ sẽ chọn những bộ váy, áo trắng tinh khôi. Ngày nay, Valentine trắng đã không chỉ dừng lại ở biên giới nước Nhật mà còn lan sang nhiều nước châu Á khác như Hàn Quốc, Philippine và thậm chí cả ở Việt Nam cũng đã có nhiều bạn trẻ bắt đầu kỉ niệm ngày này.

3. Valentine đen (14/4)- Ngày dành cho những người cô đơn

Ngược với Valentine đỏ hay Valentine trắng là ngày Valentine đen — 14/4. Valetine đen có nguồn gốc từ Hàn Quốc. Đây là ngày của “Hội Độc Thân”. Những người không nhận được cũng như không tặng được sô cô la vào 2 ngày trên sẽ cùng nhau đi ăn Jajanggmyun (món mì đen truyền thống của Hàn Quốc). Ăn mặc đồ đen, ăn mì đen.. vì thế mọi người gọi đó là ngày Valentine đen. Những người cô đơn sẽ tụ họp cùng nhau để chia sẻ với nhau sự thiếu may mắn trong tình cảm.

Trong ngày này tại các trường đại học trên khắp đất nước Hàn Quốc, những sinh viên không có người yêu hẹn hò ăn trưa, sẽ kêu món mì đen và cùng chia sẻ bữa trưa với những người bạn cô đơn khác, tìm kiếm sự đồng cảm. Và không it người đã tìm được người tri kỉ sau ngày này.

[Chuyện ý nghĩa] Mẹ ơi, mẹ đừng bao giờ gục ngã



Nó đã có chỗ đứng ổn định ở thành phố, đã tìm được em trai bị thất lạc và em gái nay đã thành người phụ nữ làm nghề nông. Nó đã ổn định cuộc sống cho các em. Mấy anh nó đều không thích mẹ, đều có biết bao điều tủi thân, không công bằng muốn kể. Cuối cùng, khi mẹ nằm trên giường bệnh, chẳng thể ăn nổi hạt cơm nào...

Bố qua đời khi năm nó lên sáu. Mẹ lôi theo 3 chị em nó đi trên đường. Nó cứ túm lấy áo mẹ, trốn vào trong lòng mẹ. Mẹ một tay dắt em gái, một tay ôm em trai, nó thì đứng ở phía trên, tiếng gió thổi qua tai. Cứ như vậy, gia đình nó đã đi ăn xin được 3 năm.

Vào một buổi sáng, sau khi tỉnh dậy nó phát hiện ra có thứ gì đó khác thường. Nhìn qua tấm chăn rách, nó không nhìn thấy thằng em đâu cả! Mẹ nói em đã được đem cho người khác. Nó khóc, quỳ trước mặt mẹ, xin mẹ hãy tìm em về. Mẹ nước mắt lưng tròng, mặc cho nó cứ lôi, cứ kéo, mẹ chẳng nói lời nào.


Từ đó trở đi, nó bắt đầu có tâm sự, lại thêm vết chó cắn, nó lúc nào cũng nhặt đá dưới đất, cầm chặt trong tay.

Năm nó lên cấp 2, một buổi tối thức dậy đi vệ sinh, nó thấy có người nói chuyện ở căn nhà chất cỏ. Nó chầm chậm đi tới, nhìn thấy bên trong là một người đàn ông. Nó đã hiểu ra biết bao việc trên đời này. Nó nghiến răng làm môi bật cả máu.

Mẹ hỏi: "Con làm sao thế?"

"Con không cần mẹ phải quan tâm!" Nó gằn giọng đáp lại

Sau này khi lên cấp 3, rồi thi đại học xong, nó bỗng nghe mẹ nói em gái lấy chồng. Em gái nó được gả cho một người cùng làng vốn có tiếng tăm chẳng tốt đẹp gì. Thế rồi, nó theo người trong làng đi nhặt phế liệu, một tuần không về nhà.

Bốn năm học đại học, nó luôn là sinh viên có thành tích xuất sắc nhất. Nhưng khi về nhà nó chưa từng gọi một tiếng mẹ. Có vẻ như mẹ cũng biết mình đã làm sai chuyện gì, lúc nào nhìn nó cũng với dáng vẻ bảo sao nghe vậy. Nó càng khinh thường mẹ hơn. Đến tận khi có gia đình, có một tổ ấm bé nhỏ ở thành phố, nó vẫn không muốn gặp mẹ một lần.

Có lần mẹ từ quê lên mang theo một bao tải bông vải, mẹ nói mang lên để vợ chồng nó làm chăn bông. Nó bắt đầu thấy động lòng. Ở quê đâu có làm bông vải. Chắc là mẹ lại đến nơi rất xa để nhặt từng bông vải một. Nó bảo mẹ ở lại một đêm. Mẹ xoa tay nói: "Sao thế được, nhà con nhỏ thế này, thôi để mẹ về.", ánh mắt mẹ thăm dò nhìn nó.

Nó đã có chỗ đứng ổn định ở thành phố, đã tìm được em trai bị thất lạc và em gái nay đã thành người phụ nữ làm nghề nông. Nó đã ổn định cuộc sống cho các em. Mấy anh nó đều không thích mẹ, đều có biết bao điều tủi thân, không công bằng muốn kể. Cuối cùng, khi mẹ nằm trên giường bệnh, chẳng thể ăn nổi hạt cơm nào. Mấy anh em nó túc trực bên mẹ, nhưng cũng chẳng ai tỏ ra đau lòng.

Lúc sắp lâm chung, mẹ nói: "Mẹ biết các con rất hận mẹ, nhưng mẹ biết mẹ đang làm gì. Mẹ muốn chu cấp cho anh trai các con, để anh con thay đổi vận mệnh cho gia đình chúng ta, đây là con đường duy nhất cho chúng ta, vì thế có khổ thế nào đi nữa mẹ cũng không kêu than nửa lời." Mẹ cười, rồi mẹ lại khóc: "Điều đáng tiếc nhất của mẹ là mẹ không được chụp ảnh với cháu, để tất cả những kẻ ức hiếp chúng ta thấy rằng, mẹ, một người phụ nữ nông thôn sống đến tận bây giờ nhưng chưa bao giờ gục ngã."

Ba anh em nó ôm mẹ khóc: "Mẹ ơi, mẹ đừng bao giờ gục ngã."
Vào khoảnh khắc này, anh em nó đã hiểu sự chu đáo và dũng cảm của mẹ. Đó là tài sản lớn nhất mẹ để lại cho 3 người.



Truyện cổ tích - Sự ra đời của người cha

Truyen co tich "Su ra doi cua Nguoi Cha"
Sự  ra đời của người cha
Cuối cùng khi đã gần như hoàn tất công việc, ông Trời thêm vào khóe mắt nguời cha vài giọt nuớc mắt.
Nhưng sau một thoáng tư lự, Ngài lại chùi chúng đi.

Khi ông Trời bắt đầu tạo ra nguời cha đầu tiên trên thế gian, ngài chuẩn bị sẵn một cái khung thật cao. Một nữ thần đi ngang qua ghé mắt coi và thắc mắc: "Thưa ngài, tại sao ngườii cha lại cao đến như vậy? Nếu ông ta đi chơi bi với trẻ con thì phải quỳ gối, nếu ông ấy muốn hôn những đứa con mình lại phải cúi nguời. Thật bất tiện!".

Trời trầm ngâm một chút rồi gật gù: "Ngươi nói có lý. Thế nhưng nếu ta để cho nguời cha chỉ cao bằng những đứa con, thì lũ trẻ sẽ biết lấy ai làm tầm cao mà vươn tới?"

Thấy Trời nặn đôi bàn tay nguời cha to và thô ráp, vị nữ thần lại lắc đầu buồn rầu: "Ngài có biết đang làm gì không? Những bàn tay to lớn thường vụng về. Với đôi bàn tay ấy, nguời cha chật vật lắm mới có thể găm kim băng đóng tã, cài nút áo cho con trai, thắt chiếc nơ hồng cho con gái. Bàn tay ấy không đủ khéo léo để lấy những mảnh dằm nằm sâu trong da thịt mềm mại của trẻ".

Ông Trời mỉm cuời đáp: "Nhưng đôi bàn tay to lớn vững chãi đó sẽ dìu dắt bọn trẻ qua mọi sóng gió, cho tới lúc chúng trưởng thành".

Vị nữ thần đứng bên cạnh nhìn Trời nặn nguời cha với một đôi vai rộng, lực luỡng. "Tại sao ngài phí thế?", nữ thần thắc mắc.

"Thế người cha sẽ đặt con ngồi đâu khi phải đưa nó đi xa? Lấy chỗ đâu cho đứa con ngủ gật gối đầu, khi đi xem xiếc về khuya?". "Quan trọng hơn, đôi vai đó sẽ gánh vác cả gia đình", ông Trời đáp.

Ông Trời thức trắng đêm để nặn cho xong nguời cha đầu tiên. Ngài cho tạo vật mới ít nói, nhưng mỗi lời phát ra là một lời quyết đoán. Tuy đôi mắt của nguời cha nhìn thấu mọi việc trên đời, nhưng lại bình tĩnh và bao dung.

Cuối cùng khi đã gần như hoàn tất công việc, Trời thêm vào khóe mắt nguời cha vài giọt nuớc mắt.

Nhưng sau một thoáng tư lự, Ngài lại chùi chúng đi. Thành ra người đời sau không mấy khi thấy được những giọt lệ hiếm hoi của nguời cha, mà chỉ có thể cảm và đoán được rằng ông ta đang khóc.

Xong việc, ông Trời quay lại nói với nữ thần: "Ngươi thấy đó, người cha cũng đáng yêu như nguời mẹ mà ta đã dồn bao công sức để tạo ra".

[ST]


Câu chuyện hay về Chim Ó, Con Dơi, Ong Nghệ và Con Người


Bạn đã bao giờ cảm thấy bế tắc mà không thể giải quyết bằng thói quen, kinh nghiệm chưa? Giải pháp ở đây là hãy nhìn lên cao hơn, rộng hơn tình huống hiện tại. Rất có thể chúng ta sẽ tìm thấy lối đi ngay trước mắt mình. Dưới đây là tổng hợp "Các câu chuyện hay về Chim Ó, Con Dơi, Ong Nghệ và Con Người"
 


Câu chuyện về loài chim ó
Nếu bạn đặt một con chim ó vào một chiếc lồng, với kích thước khoảng 2m x 2,5m, và hoàn toàn không có nóc, tức là phần trên được mở toang; thì cho dù vẫn có khả năng bay lên, con chim này sẽ hoàn toàn trở thành một… tù nhân.
Lý do là một con chim ó luôn bắt đầu bay từ mặt đất lên, với đoạn “chạy đà” khoảng 3 – 4m. Không có quãng đường để chạy, theo thói quen, chú chim thậm chí chẳng buồn cố gắng thử bay lên, mà sẽ chấp nhận bị cầm tù suốt đời, trong một “nhà giam” nhỏ chẳng hề có mái!

Câu chuyện về chim ó


Câu chuyện về con dơi

Một con dơi bình thường luôn bay ra ngoài vào buổi tối. Nó là một sinh vật nhanh nhẹn, lanh lợi đến mức ấn tượng. Tuy nhiên, nó không thể cất cánh từ một địa điểm bằng phẳng. Nếu nó được đặt trên sàn hoặc một mặt phẳng, thì tất cả những gì nó có thể làm là lê bước loanh quanh một cách vô vọng và đau khổ.
Cho đến khi nó tìm được một độ cao nào đó, chỉ cần là một góc nâng nhỏ thôi, để từ đó, nó có thể tung mình vào không trung. Và, ngay lập tức, nó bay lên như một tia chớp.

Câu chuyện về con dơi


Câu chuyện về loài ong nghệ
Một con ong nghệ, nếu bị thả vào một cái cốc lớn không có nắp, cũng sẽ ở đó cho đến khi chết, trừ phi chúng ta lôi nó ra. Nó không bao giờ nhìn thấy đường thoát ở phía trên, mà cứ khăng khăng cố gắng tìm cách nào đó thoát ra qua các mặt bên, hoặc qua… đáy cốc. Nó sẽ tìm một con đường ở nơi mà không có con đường nào tồn tại, cho đến khi nó hoàn toàn tự hủy hoại mình.

Câu chuyện về ong nghệ


Và câu chuyện về con người

Theo rất nhiều cách, chúng ta cũng giống như con chim ó, con dơi và con ong nghệ. Chúng ta vật lộn với tất cả các vấn đề rắc rối và tuyệt vọng của mình, mà không bao giờ nhận ra rằng rất có thể một giải pháp ở rất gần, chỉ cần chúng ta nhìn lên cao hơn – hay nhìn hướng tới phía trước.

Câu chuyện về con người

Nhìn ngược lại có thể khiến bạn buồn bã. Nhìn quanh có thể khiến bạn lo lắng. Hãy nhìn lên cao, và nhìn tới phía trước, đó là cách sống lạc quan. Và tinh thần tích cực, nhiều hy vọng chính sẽ giúp bạn tìm ra giải pháp trong hầu hết các trường hợp.

Đôi mắt của con là của mẹ


Những ngày này, giữa dòng chảy gấp gáp của cuộc sống, một bản nhạc về tình phụ tử, tình mẫu tử vang lên cũng khiến người ta sống chậm lại và yêu thương nhiều hơn khi nghĩ về cha mẹ – những người luôn đùm bọc và yêu thương ta vô điều kiện, những người đi đến giây phút cuối cùng của cuộc đời vẫn không thôi lo lắng cho ta.

Nếu còn cơ hội, chỉ cần 1 giờ, 1 ngày thôi chúng ta hãy báo đáp lại một phần nào tình cảm đó. Đừng để thời gian trôi qua khiến chúng ta phải nuối tiếc như câu chuyện này.

Đôi mắt con là của mẹ!

Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.
Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường để kiếm tôi làm tôi phát ngượng.
Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến.

Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: “Ê, tao thấy rồi. Mẹ mày chỉ có một mắt!”.

Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: “Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!”.

Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý gì đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng để ý gì đến cảm xúc của mẹ.Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì thế tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.

Sau đó, tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore.Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gởi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.

Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ.Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyên, hét lên: “Sao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!”. Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời “Ồ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!” và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài.
Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao?

Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ.
Mấy người hàng xóm nói mẹ đã mất vài ngày trước đó,không thân nhân nên sở an sinh xã hội đã lo an táng chu đáo.
Đôi mắt của con là của mẹ

Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt. Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi:
“Con yêu quý,Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi.Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mẹ không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây.

Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ.Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con.
Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ..
Mẹ yêu con lắm,
Mẹ…”


Đâu chỉ đến những ngày Vu Lan mới cần báo hiếu, bởi hiếu nghĩa là điều cần làm, cần thể hiện mỗi ngày. Bởi cuộc sống là hữu hạn, nhưng tình yêu mà mẹ cha dành cho chúng ta là vô hạn! Xin gửi lời chúc mọi điều tốt đẹp nhất đến với các đấng sinh thành!